Một phạm vi nghiên cứu sâu rộng qua nửa thế kỷ đã vẽ ra được bức tranh sắc nét về một hội chứng được Kanner nhắc đến lần đầu tiên năm 1943. Điều này giúp chúng ta có được hiểu biết sâu về sinh lý học, thần kinh và tâm lý học nhận thức của người tự kỷ và cho phép chúng ta nhìn thấy những gợi ý điều trị. Phương pháp SRP đã phát triển hơn 30 năm bằng một con đường khác biệt – từ mong muốn tiếp cận đứa con tự kỷ của hai vị phụ huynh. Thông qua những thực nghiệm chuyên sâu, quan sát và khảo sát kết nối với con trai, họ đã phát triển một phương pháp tiếp cận điều trị mà bây giờ có thể thấy được sự ủng hộ của nhiều tài liệu khoa học. Có hai quá trình – tối cần thiết cho cùng một giải pháp – được giữ riêng lẻ do SRP vẫn chưa là chủ đề nghiên cứu chặt chẽ bởi những nhà nghiên cứu độc lập. Nghiên cứu hiện tại cho thấy những nguyên tắc của SRP có nền tảng vững chắc trong những giả thiết được chấp nhận về sự phát triển của trẻ em và được những nghiên cứu thực nghiệm riêng lẻ, mặc dù chưa có nghiên cứu nào hoàn toàn nhắc đến SRP. Số lượng lớn những gia đình đã lựa chọn SRP (hơn 8000 gia đình cho đến nay) là bằng chứng cho thực tế những bậc cha mẹ đang tìm kiếm điều gì đó, hơn là những cách tiếp cận tự kỷ truyền thống. Vì thế những cách tiếp cận như SRP đảm bảo nhiều điều tra thực nghiệm hơn.
Phương pháp SRP là phương pháp lấy cha mẹ là người hướng dẫn, cha mẹ có khả năng nhiều hơn trong việc hành động như một người hướng dẫn, một người giáo viên và người giám sát chương trình tại gia. Theo quan điểm của SRP, việc đào tạo những vị phụ huynh thực hiện phương pháp trị liệu với con hiệu quả hơn là phụ thuộc vào trường học hay một chuyên gia để thực hiện trị liệu, như đã thảo luận ở trên, do cường độ của cách tiếp cận là điều cốt yếu. Một vị phụ huynh được đào tạo theo phương pháp SRP có khả năng thực hiện các nguyên tắc và kỹ thuật trong và ngoài phòng chơi, tăng cường sự tham gia trong môi trường phản hồi, tăng cường tương tác xã hội. Một lần nữa, các tài liệu đều ủng hộ hiệu quả của chương trình tại gia. Một nghiên cứu chỉ ra mối quan hệ hiệu quả của chương trình hành vi với trẻ tự kỷ so với những chương trình tại khu dân cư, ngoại trú và tại gia. Họ thấy rằng nhóm tại gia đã cải thiện rõ rệt khi đo lường những quan sát hành vi (Sherman et al., 1987). Một nghiên cứu khác so sánh trẻ nhận được điều trị hành vi tại gia với những đứa trẻ tiếp nhận phương pháp trường học truyền thống và can thiệp hướng dẫn một – một. Trẻ được tiếp nhận điều trị tại gia có kết quả IQ sau can thiệp cao hơn những trẻ trong cùng so sánh được thực hiện tại trường; người ta cũng thấy những triệu chứng nghiêm trọng giảm đi (Sheinkopf và Seigel, 1998).
Nghiên nghiên cứu gần đây hơn đã xem xét sự thay đổi phương pháp can thiệp thử nghiệm rời rạc (Conventional discrete – trial format) trong cách tiếp cận truyền thống của các nhà nghiên cứu hành vi, để khiến các phương pháp này phù hợp với môi trường tại nhà và vì thế phù hợp hơn với phản hồi tự nhiên của SRP. Delprato (2001) đã xem xét tám nghiên cứu về sự can thiệp hành vi ngôn ngữ bình thường, được định nghĩa là bao gồm các bài học buông lỏng cấu trúc của phương pháp đào tạo gián tiếp với mọi tình huống hàng ngày, sự khởi đầu của trẻ, gia tăng tự nhiên và các giá trị tự do nhằm tăng cường biểu hiện. Trong tất cả tám nghiên cứu về trẻ tự kỷ này, phương pháp đào tạo ngôn ngữ được phát hiện thấy hiệu quả đáng kể hơn phương pháp đào tạo thử nghiệm rời rạc. Kaiser và Hancock (2003) cũng phát hiện tương tự rằng, hướng dẫn cha mẹ thực hiện chiến lược can thiệp ngôn ngữ tự nhiên tại nhà có thể đạt hiệu quả cao. Hơn nữa, trong hai nghiên cứu của Delprato (2001) xem xét quan sát tác động của cha mẹ, việc điều trị thông thường mang lại tác động tích cực nhiều hơn phương pháp thử nghiệm rời rạc. Trong một nghiên cứu về các gia đình áp dụng The Son-Rise Program® tại nhà, William (2004) thấy rằng nhìn chung các gia đình thấy lạc quan hơn kể từ khi thực hiện SRP và ghi nhận cho thấy tương tác giữa các thành viên trong gia đình cũng cải thiện.
Tài liệu hiện tại ủng hộ can thiệp trẻ tự kỷ đề cao môi trường vật lý được thiết kế đặc biệt, tập trung vào cải thiện mối quan hệ xã hội, có thái độ tích cực và hòa mình cùng các hành vi lặp đi lặp lại của trẻ. SRP đang tập trung chính xác vào những nguyên tắc này.