Matt bước vào nhà đúng lúc điện thoại của anh reo vang. Đó là cuộc gọi của giám đốc David Roberts. Matt liếc nhanh về phía bác Jack rồi bước tới nghe điện thoại. Vài phút sau, anh trở ra với vẻ bối rối không che giấu. Thấy vậy, bác Jack hỏi ngay:
- Mọi việc vẫn ổn cả chứ Matt?
- Vâng, ít ra là cháu nghĩ như vậy. Giám đốc cháu cũng theo dõi tình hình thời tiết nên ông bảo ông hoàn toàn thông cảm nếu cháu không về kịp để tham dự cuộc họp vào sáng mai.
- Bà Nana ơi! - Matt quay sang bà Nana, mỉm cười. - Giám đốc cháu còn nói rằng ông ấy rất thích câu chuyện về Tổng thống Lincoln. Ông đã đọc đi đọc lại câu chuyện đó và thậm chí còn đưa cho mọi người trong gia đình cùng đọc. Ông ấy còn nói tối nay sẽ đọc lại câu chuyện lần nữa cơ đấy.
- Điều đó chứng tỏ ông ấy đã bình tâm trở lại rồi đấy. - Bác Jack nhận xét.
- Cháu cũng hy vọng là như vậy. Thế nhưng qua giọng nói, cháu đoán ông ấy hiện đang rất mệt mỏi.
- Đó là tình trạng kiệt quệ về tinh thần. - Bác Carol nhấn mạnh.
- Vâng! Với giám đốc của cháu thì điều này là hoàn toàn có thể. - Matt nói. - Nếu cháu không đến nhà bác mà ở lại thành phố suốt mấy ngày qua, chắc cháu cũng rơi vào tình trạng như vậy, có khi còn tệ hơn. Mãi đến bây giờ cháu mới ý thức được tầm quan trọng của thời gian thư giãn, khi chúng ta tạm gác mọi công việc để rồi sau đó quan sát sự việc dưới một góc độ hoàn toàn mới mẻ.
Bác Carol bước đến gần cửa sổ, đưa tay hứng lấy những giọt mưa mát lạnh vẫn rơi xuống không ngừng, trong khi Brad tranh thủ truy cập vào mạng để đọc bản tin thời tiết mới nhất. Theo dự báo, cơn mưa sẽ tiếp tục kéo dài ít nhất hai ngày nữa. Vừa nghe tin này, Matt tức tốc gọi điện thoại ra sân bay rồi thông báo:
- Tất cả các chuyến bay đều bị hoãn rồi. - Matt hỏi - Ở đây có gần trạm xe lửa nào không ạ?
- Có đấy. - Bác Jack đáp.
- Cháu phải về thôi ạ. Bằng mọi giá cháu phải đến gặp giám đốc Roberts vào sáng mai.
Matt gọi điện ra ga đặt vé, gọi một chiếc taxi, rồi vội vã quay về phòng thu xếp hành lý. Khi Matt trở ra phòng khách để chào mọi người, cả gia đình bác Jack đã có mặt đầy đủ. Annie trêu Matt:
- Con nghĩ là anh Matt đang muốn rời khỏi đây thật nhanh vì anh Matt biết là cha đang mong thời tiết này cứ kéo dài để được chơi golf thỏa thích.
- Thế nào Matt, cậu có muốn đo lượng mưa lúc này không? - Brad trêu Matt.
Mọi người cùng cười.
Bên ngoài, trời vẫn mưa như trút nước.
- Cháu sẽ rất vui nếu được cùng bác tiếp tục bàn luận về bí quyết này. Nhất định một ngày nào đó, cháu sẽ trở lại đây, dù chỉ để được chơi golf dưới mưa với bác. - Matt mỉm cười nói với bác Jack.
Matt nhấc túi xách lên khi nghe tiếng còi xe giục giã của người tài xế. Quay sang bác Jack, anh nói:
- Bác chúc cháu may mắn đi!
- Những gì cháu đang nắm giữ trong tay còn ý nghĩa hơn cả sự may mắn. Cháu đã có kiến thức, sự hiểu biết và cả lòng tự tin. - Bác Jack vỗ vai Matt.
- Bây giờ cháu đã biết phải làm gì rồi, bác ạ. - Matt nói.
- Cháu đã hiểu vấn đề một cách sâu sắc, biết việc mình cần làm và dám chấp nhận mọi kết quả. Vậy nên bây giờ cháu chỉ cần ai đó nhắc nhở để cháu luôn nhớ đến những gì đã học thôi. - Bác Jack tiếp lời.
- Vâng ạ! Cháu cảm ơn bác rất nhiều vì lời nhắc nhở của bác. - Matt đáp.
Bác Jack gật đầu:
- Cách tốt nhất để bày tỏ lòng biết ơn của cháu đối với bác là hãy áp dụng Một Phút Xin lỗi vào thực tế cuộc sống, mỗi khi cháu phạm sai lầm. Và hãy chia sẻ bí quyết này với những người xung quanh.
- Vâng, cháu sẽ làm như bác dặn ạ.
Người tài xế lại bấm thêm một hồi còi nữa. Matt hôn tạm biệt từng người rồi xách hành lý chạy băng qua màn mưa đến chỗ chiếc taxi đang đợi sẵn.
Trên đường ra ga xe lửa, Matt thầm cảm ơn gia đình bác Jack đã giúp anh nhận thức được nhiều điều. Thế nhưng, khi đã ngồi trên tàu, cảm giác bất an lại quay về. Matt liền mở cuốn sổ tay đọc lại những ghi chú anh viết trong mấy ngày qua.
Matt nghĩ có lẽ giám đốc David Roberts sẽ không thèm nghe những gì anh trình bày đâu, nhưng anh vẫn sẽ nói, bởi đơn giản đó là việc anh nên làm lúc này.
Matt cảm thấy thanh thản hơn khi thừa nhận những sai lầm của bản thân mà không phải băn khoăn vì sợ người khác chê cười. Anh lấy cuốn sổ ghi chép ra và đọc lại những điều cần ghi nhớ về nội dung giá trị cá nhân.
Giá trị cá nhân
• Giá trị con người không phụ thuộc vào những biểu hiện bên ngoài của họ hay ý kiến đánh giá của người khác.
• Khi bạn sai, hãy sẵn sàng nhận lỗi, bất chấp hậu quả thế nào.
• Không phải ta đánh giá bản thân thấp đi, mà ta chỉ ít nghĩ cho riêng mình thôi.
• Sẵn sàng trao tình yêu thương từ trái tim mình mà không kèm theo bất cứ điều kiện nào.