T
ại sao Peter lại không trả lời nhỉ? Katherine Solomon băn khoăn tự hỏi trong khi ngắt liên lạc khỏi di động. Anh ấy đang ở đâu?
Đã ba năm nay, trong các cuộc hẹn gặp của hai anh em lúc bảy giờ tối Chủ nhật hằng tuần, Peter Solomon luôn là người đến trước. Đây là một thông lệ riêng trong gia đình - một cách để duy trì mối liên hệ trước khi bắt đầu một tuần mới, và để Peter cập nhật về công việc nghiên cứu của Katherine tại phòng thí nghiệm.
Anh ấy chưa bao giờ đến muộn, bà nghĩ, và luôn trả lời điện thoại. Và còn đáng phiền hơn nữa, Katherine vẫn chưa dám chắc bà sẽ nói gì với anh trai khi ông đến. Làm sao mình có thể hỏi anh ấy chuyện hôm nay mình khám phá ra?
Tiếng bước chân bà đều đặn vang lên trên nền xi măng chạy dài như một cột sống xuyên qua SMSC. Được biết đến dưới cái tên “Con phố”, dãy hành lang này nối liền năm khu lưu trữ khổng lồ của tòa nhà. Cách sàn mười hai mét, một hệ thống thông khí gồm những đường ống màu cam không ngừng rung chuyển theo nhịp sống của tòa nhà, phát ra âm thanh ro ro khi lọc và lưu thông tuần hoàn hàng nghìn mét khối không khí.
Bình thường, trong quãng đường đi bộ dài gần một phần tư dặm tới phòng thí nghiệm, Katherine luôn cảm thấy bình tâm trước những âm thanh sống động của tòa nhà. Song tối nay chúng lại khiến bà bồn chồn cực độ. Những gì hôm nay bà được biết về anh trai chắc hẳn sẽ khiến bất cứ ai cũng phải băn khoăn, song vì Peter là người thân duy nhất bà còn lại trên thế gian này, vậy nên bà cảm thấy vô cùng bất an khi nghĩ đến việc anh trai có thể đã giữ một vài bí mật với mình.
Từ những gì Katherine biết, thì chỉ một lần duy nhất Peter giữ bí mật với bà... một bí mật tuyệt vời được giấu kín ở cuối hành lang này. Ba năm trước, ông đã dẫn bà đến đây, giúp bà làm quen với SMSC, tự hào giới thiệu cùng em gái những hiện vật lạ lùng nhất trong tòa nhà này - khối thiên thạch số hiệu ALH-84001 trên sao Hỏa, tập nhật ký viết tay bằng ngôn ngữ hình tượng của Sitting Bull1, một bộ sưu tập những chiếc lọ thủy tinh trám sáp ong đựng những mẫu vật nguyên bản được Charles Darwin2 sưu tầm.
1 Sitting Bull (1831 - 1890): Một thủ lĩnh da đỏ nổi dậy chống chính quyền Mỹ cuối thế kỷ XIX, nổi tiếng với vai trò chỉ huy trận Little Bighorn, đánh bại một trung đoàn kỵ binh Mỹ do tướng Custer chỉ huy ngày Hai mươi lăm tháng Sáu năm 1876.
2 Charles Robert Darwin (1809 - 1882): Là một nhà nghiên cứu nổi tiếng người Anh trong lĩnh vực tự nhiên học. Ông là người đã phát hiện và chứng minh ra thuyết Tiến hóa.
Khi hai anh em đi qua một cánh cửa nặng nề với khung kính nhỏ, Katherine thoáng nhìn thấy thứ nằm bên trong và há hốc miệng. “Cái gì vậy chứ?”
Peter cười khùng khục và tiếp tục bước đi. “Khu Ba. Hay còn gọi là ‘Thủy khu’. Cảnh tượng quả là khác thường phải không?”
Khủng khiếp thì chính xác hơn. Katherine vội vàng bám sát ông anh. Tòa nhà này giống như một hành tinh khác vậy.
“Thứ anh thực sự muốn cho em thấy là khu Năm”, Peter nói, dẫn bà đi mãi theo dãy hành lang dường như dài vô tận. “Đây là khu được xây dựng gần đây nhất, để lưu trữ các hiện vật lấy từ tầng hầm của bảo tàng Lịch sử Tự nhiên Quốc gia. Bộ sưu tập này dự kiến sẽ được chuyển về đây trong khoảng năm năm nữa, nghĩa là hiện tại khu Năm vẫn trống không.”
Katherine liếc mắt nhìn anh mình. “Trống không ư? Vậy vì sao chúng ta lại đến đó?”
Đôi mắt xám của Peter lóe lên vẻ tinh nghịch quen thuộc. “Anh chợt nghĩ vì chưa có ai sử dụng nó, biết đâu em có thể dùng tạm khu vực này.”
“Em?”
“Đương nhiên. Anh nghĩ em hoàn toàn có thể dùng một không gian làm phòng thí nghiệm chuyên biệt - một cơ sở để em có thể tiến hành vài thử nghiệm về lý thuyết em đã xây dựng trong suốt những năm vừa qua.”
Katherine choáng váng nhìn chằm chằm vào anh trai mình. “Nhưng Peter, những thử nghiệm đó hoàn toàn mang tính lý thuyết! Tiến hành chúng trên thực tế sẽ gần như bất khả thi.”
“Chẳng có gì bất khả thi hết, Katherine, và tòa nhà này thích hợp với em một cách hoàn hảo. SMSC không chỉ đơn thuần là khu nhà kho chứa báu vật, đây còn là một trong những cơ sở nghiên cứu khoa học tiên tiến nhất thế giới. Tại đây người ta liên tục lấy các hiện vật từ các bộ sưu tập ra nghiên cứu bằng những công nghệ định lượng tốt nhất có thể mua được. Tất cả những thiết bị em có thể cần tới thì ở đây đều sẵn có trong tầm tay.”
“Peter, những thiết bị công nghệ cần thiết để tiến hành những thử nghiệm này...”
“Đã được lắp đặt sẵn sàng.” Ông cười thoải mái hết cỡ. “Phòng thí nghiệm đã hoàn tất.”
Katherine đứng sững lại.
Peter chỉ tay về phía cuối hành lang dài. “Chúng ta chuẩn bị trông thấy nó.”
Katherine gần như không nói nên lời. “Anh... anh xây cho em một phòng thí nghiệm?”
“Đó là công việc của anh. Viện Smithsonian được thiết lập để thúc đẩy hiểu biết khoa học. Là Tổng thư ký, anh cần thực thi sứ mệnh này một cách nghiêm túc. Anh tin những thử nghiệm em đề xuất có tiềm năng mở rộng ranh giới của khoa học đến những lãnh địa chưa được khám phá.” Peter dừng chân và nhìn thẳng vào mắt em gái. “Cho dù em có phải là em gái anh hay không, anh cũng sẽ cảm thấy có trách nhiệm ủng hộ nghiên cứu này. Những ý tưởng của em thật xuất chúng. Thế giới đáng được chiêm ngưỡng đích đến của chúng.”
“Peter, em không thể...”
“Được rồi, bình tâm lại nào... tất cả là tiền riêng của anh, và hiện tại chẳng có ai sử dụng khu Năm hết. Khi em đã thực hiện xong các thử nghiệm của mình, em sẽ rời đi. Bên cạnh đó, khu Năm có một vài đặc tính độc nhất vô nhị thích hợp hoàn hảo cho công việc của em.”
Katherine không thể hình dung được một khu kho tàng khổng lồ, trống rỗng có thể đem đến điều gì hữu ích cho nghiên cứu của mình, song bà cảm thấy mình sắp có được câu trả lời. Hai người vừa đến trước một tấm cửa thép sơn hàng chữ đậm bằng khuôn tô:
KHU NĂM
Peter tra thẻ từ vào một khe cắm, một bàn phím điện tử lập tức sáng lên. Ông giơ tay bấm mã số vào cửa, nhưng rồi dừng lại, nhướng hai bên mày lên với cùng kiểu cách tinh quái như ông vẫn làm khi còn là một cậu bé. “Em chắc là mình sẵn sàng rồi chứ?”
Bà gật đầu. Anh trai tôi, vẫn luôn kiểu cách như xưa.
“Lùi lại nào.” Peter bấm mã số.
Tấm cửa thép kêu rè rè thật to và mở ra.
Phía trong ngưỡng cửa là bóng đen đặc quánh như mực... một khoảng trống hun hút. Một tiếng vang trống rỗng dường như vừa vọng lên từ đáy sâu vô tận. Katherine cảm thấy một luồng không khí lạnh phả ra từ bên trong. Cảm giác chẳng khác gì nhìn thẳng xuống lòng khe núi Grand Canyon1 vào ban đêm.
1 Grand Canyon hay Hẻm núi lớn là một khe núi dốc được tạo ra bở sông Colorado ở tiểu bang Arizona của Hoa Kỳ. Grand Canyon gần như nằm trọn trong Vườn Quốc gia Grand Canyon - đây là một trong những vườn quốc gia đầu tiên được thành lập của Hoa Kỳ.
“Hãy hình dung ra một kho chứa máy bay còn trống đang chờ đợi cả một phi đội Airbus”, Peter lên tiếng, “và em sẽ có hình dung cơ bản về nơi này”.
Katherine bất giác lùi lại một bước.
“Bản thân khu lưu trữ này quá rộng lớn để sưởi ấm, nhưng phòng thí nghiệm của em là một phòng kín làm bằng hỗn hợp cát, tro núi lửa và xi măng được cách nhiệt, gần như một khối hình hộp, nằm ở góc sâu nhất của khu lưu trữ để tạo nên khoảng biệt lập tối đa.”
Katherine cố hình dung. Một cái hộp trong lòng một cái hộp. Bà cố căng mắt nhìn vào bóng tối, nhưng đó là một khoảng đen tuyệt đối. “Cách bao xa?”
“Cũng khá xa đấy... một sân bóng đá có thể dễ dàng nằm lọt thỏm trong này. Song anh cần cảnh báo em là quãng đường đi tới đó hơi rợn người đấy. Trong đó hoàn toàn tối đen.”
Katherine dè dặt nhìn quanh góc tường. “Không có công tắc đèn nào sao?”
“Khu Năm vẫn chưa được mắc điện.”
“Nhưng... nếu thế làm sao phòng thí nghiệm có thể hoạt động được?”
Ông nháy mắt. “Pin nhiên liệu hydro.”
Katherine há hốc miệng. “Anh đang đùa phải không?”
“Đủ năng lượng sạch cho một thị trấn nhỏ hoạt động. Phòng thí nghiệm của em được tách biệt hoàn toàn khỏi phần còn lại của khu nhà. Hơn thế nữa, toàn bộ bề mặt bên ngoài nơi này đều được phủ màng cản bức xạ quang nhằm bảo vệ hiện vật khỏi tác động từ bức xạ mặt trời. Nói tóm lại, nơi này là một trường khép kín, trung tính với năng lượng.”
Katherine bắt đầu hiểu ra điểm hữu ích của khu Năm. Vì phần lớn công việc nghiên cứu của bà tập trung vào xác định định lượng những trường năng lượng trước đây chưa được biết đến, nên các thí nghiệm của bà cần được tiến hành tại một địa điểm cô lập với tất cả các nguồn bức xạ bên ngoài, hay tạp âm trắng1, và cả những nhiễu loạn rất tinh vi như bức xạ từ não bộ hay bức xạ tư duydo những người có mặt ở gần tạo ra. Chính vì lý do này, trung tâm nghiên cứu tại trường đại học hay phòng thí nghiệm tại bệnh viện đều không đáp ứng được yêu cầu, song một nhà kho trống rỗng tại SMSC lại là địa điểm không thể hoàn hảo hơn.
1 Hay tiếng ồn trắng, là một loại âm thanh với tần số thấp, phát đều nhau liên tục.
“Hãy cùng vào đó xem qua một chút.” Peter cười hết cỡ khi bước vào khoảng tối mênh mông. “Chỉ cần theo sát anh là được.”
Katherine ngần ngừ trên ngưỡng cửa. Phải đi hơn một trăm mét trong bóng tối đen như mực ư? Bà muốn một chiếc đèn pin, song Peter đã biến mất vào bóng tối không đáy.
“Peter?”, bà gọi.
“Giữ vững niềm tin”, ông gọi lại, giọng đã bắt đầu nhỏ đi. “Em sẽ tìm ra đường đi cho mình. Hãy tin anh.”
Anh ấy đang đùa, đúng không? Tim Katherine đập thình thịch khi tiến vài bước qua ngưỡng cửa, cố nhìn vào bóng tối. Mình chẳng thấy gì hết! Đột nhiên, tấm cửa thép kêu rè rè rồi đóng sập lại sau lưng bà, hoàn toàn đẩy bà vào bóng tối. Xung quanh không có lấy một đốm sáng. “Peter?”
Im lặng.
Em sẽ tìm ra đường đi cho mình. Hãy tin anh.
Katherine dè dặt nhích lên phía trước, dò dẫm như người mù. Giữ vững niềm tin? Bà thậm chí còn chẳng nhìn thấy bàn tay đang giơ ra thẳng trước mặt mình. Bà tiếp tục bước về phía trước, nhưng chỉ sau vài giây đã hoàn toàn mất phương hướng. Mình đang đi đâu vậy?
Đó là chuyện của ba năm về trước.
Còn bây giờ, khi Katherine tới trước tấm cửa kim loại nặng nề đó, bà nhận ra mình đã đi quãng đường xa đến thế nào vào buổi tối đầu tiên ấy. Phòng thí nghiệm của bà, được gọi là “Hộp”, đã trở thành ngôi nhà của bà, một chốn linh thiêng trong lòng khu Năm. Đúng như Peter dự đoán, Katherine đã tìm ra đường đi cho mình qua bóng tối đêm hôm ấy, cũng như mỗi ngày tiếp theo kể từ đó, nhờ vào một hệ thống dẫn đường thông minh thật đơn giản mà ông đã để bà tự mình khám phá.
Quan trọng hơn thế, lời dự đoán còn lại của Peter cũng trở thành hiện thực: Những thí nghiệm của Katherine đem đến kết quả đáng kinh ngạc, nhất là trong sáu tháng gần đây, những bước đột phá sẽ làm thay đổi hoàn toàn các hình mẫu tư duy. Katherine cùng Peter đã nhất trí sẽ hoàn toàn giữ bí mật về kết quả nghiên cứu của bà cho tới khi các yếu tố có liên quan được lý giải rõ ràng. Tuy vậy, vào một ngày không xa nữa, Katherine sẽ công bố một trong những khám phá khoa học có sức ảnh hưởng lớn nhất trong lịch sử loài người.
Một phòng thí nghiệm bí mật trong một bảo tàng bí mật, bà thầm nghĩ trong lúc đưa thẻ từ của mình vào cửa khu Năm. Bàn phím sáng lên, và Katherine nhập mã số vào cửa.
Tấm cửa thép vừa kêu rè rè vừa mở ra.
Tiếng vang trống rỗng quen thuộc vọng lại kèm theo luồng không khí lạnh đó. Như mọi lần, Katherine cảm thấy nhịp tim mình bắt đầu tăng vọt.
Chuyến đi thường nhật lạ lùng nhất trên trái đất.
Katherine Solomon trấn tĩnh lại, rồi đưa mắt nhìn đồng hồ đeo tay trong khi sải bước vào khoảng trống tối om. Song tối nay, một ý nghĩ đầy ám ảnh cứ đeo bám theo bà. Peter đang ở đâu?