Sau khi hợp đồng thuê địa điểm của một cửa hàng ở khu vực Shibuya, Tokyo kết thúc (cửa hàng đó đã kinh doanh được 13 năm), tôi quyết định chuyển quán đến nơi khác. Vì quán vốn có sẵn những khách gắn bó thân thiết, nên tôi muốn tìm một vị trí hấp dẫn và không xa cửa hàng cũ quá. Thế nhưng khi tìm kiếm những cửa hàng có quy mô khoảng một trăm chỗ ngồi giống cửa hàng cũ, thật không ngờ toàn là cửa hàng nằm trong các “toà nhà ăn uống”.
Tôi tuyệt đối không bao giờ mở cửa hàng ở những toà nhà ăn uống, tôi cũng không muốn mở cửa hàng ở những nơi khách hàng dễ dàng tìm thấy, như khu vực trước nhà ga chẳng hạn. Những nhân viên cũ của quán tôi khi đứng ra mở cửa hàng riêng cũng không thể mở quán ở những nơi đấy được vì tiền thuê mặt bằng quá đắt.
Khi khách hàng đến những “vị trí đắc địa” như thế, họ cũng không còn có cảm giác hồi hộp. Quán phải ở nơi không quá xa với nhà ga, có thể nằm trong con ngõ xinh đẹp, ở đấy sẽ có cơ hội ngắm nhìn, tận hưởng con đường dẫn đến cửa hàng. Đó mới là một vị trí tốt theo quan điểm của tôi
Tuy nhiên, để gặp được những cửa hàng đó thực sự cần phải có “duyên”. Cũng có khi chúng ta mãi không thể tìm được cửa hàng để thốt lên chính là nó. Bởi vậy, tôi luôn nói với nhân viên quán mình rằng không nên sốt ruột tìm địa điểm, nhất là khi cửa hàng đầu tiên của chúng ta là nơi khởi nguồn cho mọi thứ, nó chính là kho báu của cả một đời người.
Để được bên môi giới bất động sản giới thiệu địa điểm hợp ý, bản thân chúng ta cũng cần bỏ ra một chút nỗ lực. Đầu tiên bạn cần ăn mặc chỉn chu, rồi mang theo tài liệu tập hợp những bản thiết kế quán đến trung tâm môi giới bất động sản. Bạn cũng có thể nghĩ trước tên quán cũng được. Khi những người trẻ ở độ tuổi 25-30 (đấy là độ tuổi các bạn nhân viên ở quán tôi bắt đầu đứng ra mở quán) ăn mặc đĩnh đạc đi xem nhà, thì người cảm thấy an tâm nhất chính là chủ nhà.
Bên cạnh đấy, việc bạn thường xuyên đến chỗ môi giới bất động sản để họ nhớ mặt mình cũng là một yếu tố quan trọng. Bởi vì nếu có ai đó có nhu cầu cho thuê nhà, bên bất động sản có thể sẽ lập tức nhớ đến bạn “Không biết người hay qua công ty mình sẽ cảm thấy thế nào nhỉ?”
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chúng ta cũng không nên quá đặt nặng chuyện địa điểm này, nghe thì hơi bất cần nhưng tôi cho rằng cửa hàng đầu tiên mở ở chỗ nào cũng được. Điều quan trọng nhất để trở thành điểm thu hút ở cửa hàng đầu tiên chính là chủ quán. Nếu chủ quán có sức hút, tự nhiên khách hàng sẽ đến quán.
Cửa hàng của tôi hồi trước nằm ở phía nam nhà ga Shibuya, tôi đã mở nó ở khu vực tầng hầm, nơi cách khu vực đang phát triển một đoạn, chẳng có mấy cửa hàng ăn uống ở đó cả. Thật lòng tôi đã nghĩ quán sẽ phải chịu đựng tình trạng ế ẩm trong nửa năm, nhưng thật may mắn là khi bắt đầu đi vào hoạt động là đã đắt hàng.
Khu vực phía trước cửa hàng khá hẹp nên tôi đã quyết định thay ghế con bằng loạt ghế dài. Ban đầu, tôi định đi theo phong cách đặc trưng của quán nhậu, nhưng khi thử chuyển sang dùng ghế dài thì những lúc quán đông, khách hàng cần ngồi sát vào với nhau, như thế trông quán của tôi lại trở nên vô cùng náo nhiệt.
Mặc dù cũng có nhiều khách đi theo cặp đến quán, nhưng khi tôi dùng những băng ghế dài bao quanh những bàn lớn, nhờ vậy mà những nhóm khách năm, sáu người đến cũng tăng lên, doanh thu chia trên từng đầu người cũng tăng lên đáng kể.