• ShareSach.comTham gia cộng đồng chia sẻ sách miễn phí để trải nghiệm thế giới sách đa dạng và phong phú. Tải và đọc sách mọi lúc, mọi nơi!
Danh mục
  1. Trang chủ
  2. Gã cướp biển quý tộc
  3. Trang 39

Chương 37

Đ

ứng trên vũng nước đọng lại dưới chân, run rẩy trước cơn gió đêm lạnh lẽo quét qua boong tàu, Georgina nghe một giọng nói lạnh nhạt, mỉa mai cất lên, “Ái chà chà, chẳng phải đây là George, cậu bạn cũ của chúng ta sao. Đến thăm chúng tôi đấy à?”.

“Connie?” Georgina kinh ngạc thốt lên khi người đàn ông cao ráo tóc đỏ bước về phía mình để choàng một cái áo khoác nặng trịch lên vai nàng. “Nhưng… sao anh lại được tự do thế này?”

“Vậy là cô biết chuyện gì đã xảy ra ở đây?”

“Dĩ nhiên là tôi… nhưng tôi không hiểu. Anh đã tự thoát ra được ư?”

“Ngay khi cái cửa lật được mở ra. Mấy gã quê mùa nhà cô không được thông minh cho lắm nhỉ, cô gái? Đổi chỗ với họ dễ như ăn cháo vậy.”

“Ôi, Chúa ơi, anh không làm hại họ đấy chứ?”

Anh ta cau mày trước câu hỏi đó. “Chúng tôi chỉ tống họ xuống chỗ họ đã tống chúng tôi xuống thôi. Sao nào?”

“Họ đang định thả các anh ra đấy! Anh không cho họ cơ hội giải thích sao?”

“Không đời nào”, anh ta nhấn mạnh. “Vậy thì tôi đoán rằng họ là bạn của cô?” “Họ là anh tôi.”

Anh ta cười khùng khục trước giọng điệu bất mãn của nàng. “Chà, họ không bị tổn hại chút nào hết. Henry, mang hai anh chàng đó lại đây và lần này hãy nhẹ nhàng với họ thôi.” Rồi anh quay sang Georgina, “Nào, George, có lẽ cô nên nói cho chúng tôi biết James đang ở đâu?”.

“À, chuyện đó hơi dài dòng và vì thời gian rất gấp nên tôi sẽ giải thích trên đường chúng ta quay vào bờ.”

Không phải vì những lời nói mà chính thái độ lo lắng bất ngờ của nàng đã khiến Connie giật mình. “Anh ấy hiện vẫn ổn đấy chứ?”

“Chắc chắn rồi… chỉ bị bầm tím đôi chút thôi… và cần sự trợ giúp của anh để thoát ra khỏi căn hầm bị khóa kín.”

“Bị nhốt trong đó hả?” Connie bật cười, khiến Georgina nhìn anh phẫn nộ.

“Chuyện này chẳng buồn cười chút nào hết, anh Sharpe. Họ đang định đưa anh ấy ra tòa vì tội danh cướp biển đấy”, nàng nói toạc móng heo, khiến vẻ thích thú của anh ta lập tức biến mất.

“Chết tiệt, tôi đã cảnh báo anh ấy rồi mà!”

“Đáng lẽ anh phải quyết liệt ngăn cản anh ấy mới phải, bởi vì đó hoàn toàn là lỗi ở anh ấy, hay đúng ra là do những lời thú tội tày trời của anh ấy.”

Sau đó, nàng hối thúc viên thuyền phó hành động khẩn trương, nhưng vẫn không tránh được việc giải thích toàn bộ mọi chuyện trên đường đi. Các anh nàng tạm thời phải ở lại trên tàu với sự giận dữ tột độ, do đó Connie có thể dùng ngựa của họ để mang vài người theo cùng. Georgina “có vinh hạnh” được cưỡi ngựa chung với thuyền phó, nhưng như nàng đã lo sợ, anh ta làm vậy chỉ để moi móc bằng được từng chi tiết từ nàng, thi thoảng ngắt lời với những câu cảm thán như “Anh ấy không làm vậy chứ!” hoặc “Đời nào anh ấy làm vậy!” và cuối cùng là một câu nói đầy giận dữ “Chuyện cô kể rất có sức thuyết phục, George, nhưng cô sẽ không bao giờ làm cho tôi tin được rằng James Malory đã đeo gông vào cổ đâu” và nàng đáp lại, “Anh không cần phải tin tôi. Tôi cũng chính là người phải đeo gông vào cổ cùng với anh ấy đấy”.

Vì Georgina không thèm cố gắng thuyết phục anh ta thêm nữa, nên lúc họ tới nhà nàng, anh ta vẫn còn chưa tin. Nàng cũng chẳng bận tâm. Lúc đó, nàng bực mình đến nỗi định bụng chẳng thèm dẫn họ tới tầng hầm nếu không nghĩ họ sẽ làm một trong những người hầu thức giấc khi tự mình mò mẫm trong bóng tối để tìm đường.

Nhưng nàng thực sự mong ước mình đã không nán lại cho đến khi cánh cửa tầng hầm được mở ra. Với cây nến mà nàng lấy từ trong bếp, James dễ dàng nhận thấy những người đến cứu mình là ai, ngoại trừ nàng, vì nàng đang đứng sau cánh cửa. Nhưng nàng không nghĩ anh sẽ nói gì khác kể cả khi biết nàng có mặt ở đó.

“Đáng ra anh không cần phải tới cứu tôi, anh bạn. Tôi đáng bị treo cổ vì cái chuyện mà tôi đã cho phép xảy ra ở đây.”

Georgina chẳng để ý gì tới từ “cho phép.” Tất cả những gì mà nàng nghe thấy là sự ghê tởm của James trước tình trạng đã kết hôn của anh. Connie hẳn cũng nghe ra điều đó.

“Vậy ra đó là sự thật ư? Anh đã lấy cô gái đó thật sao?” “Làm sao anh biết?”

“Tại sao à, dĩ nhiên là cô dâu nhỏ bé của anh đã kể cho tôi nghe.” Connie bật cười trước cả khi nói hết câu. “Tôi có nên… nói lời… chúc…”

“Cứ việc và tôi sẽ làm cho anh khó mà mở miệng nói thêm một từ nào nữa”, James gầm gừ và rồi tiếp tục, “Nếu anh đã gặp cô ta, vậy thì cô nàng xảo trá đó ở đâu rồi hả?”.

Connie nhìn quanh. “Cô ta vừa ở đây mà.” “George!”

Georgina đứng khựng lại trên đỉnh cầu thang, co rúm người trước tiếng gọi giật giọng nghe như tiếng súng đại bác ấy. Thế mà nàng cứ nghĩ giọng nói của các anh nàng đã là to và vang dội lắm rồi. Nàng nghiến răng, siết chặt nắm đấm và bước huỳnh huỵch xuống cầu thang để quát lại anh.

“Đồ ngốc ngàn lần trời đánh thánh vật! Anh định đánh thức cả nhà tôi dậy đấy à, hay cả hàng xóm xung quanh đây nữa? Hay vì anh quá thích căn hầm này…”

Thật không may, đúng lúc đó nàng đã bước vào tầm với của anh và lập tức bị một bàn tay to lớn bịt chặt miệng. Vì đó là tay của James nên nàng khựng lại trong giây lát, nhưng anh hành động quá nhanh và trước khi nàng kịp nghĩ tới chuyện vùng vẫy thì bàn tay anh đã được thay thế bằng chiếc cà vạt, một vật bịt miệng khá hữu hiệu sau khi nó được quấn quanh miệng nàng tới vài lớp.

Connie không nói một lời nào trong lúc quan sát toàn bộ quá trình này, đặc biệt là khi anh nhận thấy Georgina chỉ đứng yên. Nhưng hành vi của James còn thú vị hơn. Anh có thể nhờ trợ giúp nhưng lại không làm vậy. Anh cũng không buông cánh tay đang ôm chặt eo cô gái dù chỉ trong một thời gian ngắn ngủi đủ để buộc chặt chiếc cà vạt lại, do đó anh phải dùng răng để kéo siết một đầu của nó, điều đó hẳn đau đớn lắm, vì môi James đang bị rách và sưng vù. Khi đã làm xong, anh quặp chặt cô gái dưới cánh tay và chỉ tới lúc đó mới nhận ra Connie đang nhìn mình.

“Rõ ràng chúng ta không thể bỏ cô ta lại”, James giận dữ nói.

“Dĩ nhiên rồi.” Connie gật đầu.

“Rõ ràng cô ta sẽ đánh động.”

“Dĩ nhiên rồi.”

“Anh không cần phải đồng ý với tôi, anh biết đấy.”

“Dĩ nhiên là tôi phải đồng ý với anh. Để còn giữ hàm răng của tôi chứ. Tôi yêu chúng lắm.”

  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 38
  • 39
  • 40
  • More pages
  • 50
  • Sau
  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 38
  • 39
  • 40
  • More pages
  • 50
  • Sau