Đó là một câu chuyện khỉ điên trên thân ngựa,
Trên chiếc cầu trăm năm,
Cuồn cuộn đi qua rồi đi về,
Tiếng gió vang hơn cả tiếng vọng của lịch sử,
Đoàn xe lửa chạy ầm ầm qua đường ray hẹp.
Mặt đất lung lay lung lay,
Những sự vững chắc đã bị mòn vụn vì năm tháng.
Đỡ một vầng mặt trời lặn,
Những sợi tóc dài bay phất phơ,vướng vào chiếc thuyền dưới cầu,
Từ từ, cất tiếng gào thét trầm hùng.
Như ngựa kêu, như vượn hú.
Kể lại một tuổi đời sục sôi,
Ngắt quãng một dòng sông dào dạt,
Bàn về vài chiếc khóa tâm linh,
Bên cạnh những lan can gỉ lốm đốm,
Những vườn rau và ao thối của cuộc sống yên bình.
Ma quỷ trong rừng chuối cũng không nỡ đến quấy rối,
Tiếng cười êm ái lắc lư vang dội.
Đứng cạnh những lan can cao vót
Thả hai bàn chân ra thử lòng can đảm
Những cảm xúc được kiềm nén như làn sóng nơi xa,
Lên xuống, thấp thỏm,
Xuyên qua những câu chuyện xưa và nay
Những câu chuyện về Mã Thượng Phong Hầu,
Lúc rõ lúc không, lúc không lúc rõ.
(Ngày 5 tháng 4 năm 2017)
站在百年老桥上
那是一个马上疯猴的故事,
在一条百年老桥上,
浩荡而来浩荡而去,
历史的回声还不如风,
隆隆而过的米轨火车。
摇摇晃晃的地面,
被岁月磨成粉的坚硬,
扶着一轮西沉的红日,
飘扬的长发绊着桥下的船,
徐徐,发出低沉的号叫,
像猿啼,像马啸。
讲述一段激昂的以往,
断残在滔滔的江水,
谈论几把心锁,
在锈迹斑斑的护栏,
生活恬静的菜园与臭塘,
香蕉林里的魔鬼拒绝探访。
颠簸起伏的笑声悠扬。
站在高高的桥栏,
伸出双脚试试那份胆寒,
控制的情绪像远处的浪,
起起落落的微澜,
穿越古老和现代的,
马上封侯的故事,
断断续续,续续断断。