• ShareSach.comTham gia cộng đồng chia sẻ sách miễn phí để trải nghiệm thế giới sách đa dạng và phong phú. Tải và đọc sách mọi lúc, mọi nơi!
Danh mục
  1. Trang chủ
  2. Khi cà chớn gặp cà chua
  3. Trang 10

  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 9
  • 10
  • 11
  • More pages
  • 37
  • Sau
  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 9
  • 10
  • 11
  • More pages
  • 37
  • Sau

Chương 7BAIDU TRUYỀN TÌNH (HẠ)

Nhà Đan Nhất rất khá giả. Tuy rằng ba mẹ cậu không phải thuộc dạng cổ cồn vàng7 giàu có nứt vách đổ tường gì, nhưng thu nhập phải nói là tương đối khả quan. Có một câu nói rất hay: Nền móng kinh tế quyết định thượng tầng kiến trúc. Vì nhà có tiền nên ba mẹ cậu thường có điều kiện vi vu khắp nơi trên thế giới, tầm mắt được mở rộng hẳn. Từ đó mà tâm trạng cũng vui tươi hơn, tư tưởng thoáng hơn, tính tình do thế cũng phóng khoáng đi nhiều.

Tất tần tật những tính cách nói trên của ba mẹ đã được thể hiện rất rõ ràng trong chuyện của Đan Nhất. Không những không phản đối cậu theo đuổi nghệ thuật hành vi mà ba mẹ cậu còn thản nhiên chấp nhận hết mấy chuyện cậu gây ra thuở còn mài đũng quần trên ghế trường cấp ba chẳng hạn như đánh lộn, gây tai vạ, mời phụ huynh hay trừ hạnh kiểm... Người mà, ai mà không có lúc lỗi lầm chứ? Cũng đâu phải làm ra chuyện gì ác nhân ác đức để không thể dung thứ đâu, qua rồi thì cho nó qua đi.

Không nói chi xa xôi, chỉ nói mấy chuyện gần đây thôi.

Ngày hôm đó Đan Nhất gọi điện cho ba mình, nói với ba là cậu làm mất chiếc laptop hiệu Dell trị giá mười hai ngàn tệ kia rồi. Sau một thoáng trầm mặc rồi ba cậu mới hỏi chuyện rốt cuộc là sao, thế là cậu một mười một chín khai ra hết. Sau khi nghe xong ba cậu chỉ dặn dò một câu: "Lần sau đừng kích động bồng bột thế nữa." Sau đó gác máy.

Sang ngày hôm sau, cậu chợt nhận được một chiếc laptop mới tinh được gởi bằng chuyển phát nhanh đến.

Hiệu Apple, giá thị trường mười tám ngàn tệ.

Từ khi cậu nhận được chiếc laptop Apple này, bỗng dưng có một cảm giác xông thẳng lên não cậu thông báo rằng: Cậu, sắp chuyển vận rồi.

~~***~~

Sự thực chứng minh suy đoán của Đan Nhất có mức chính xác nhất định.

Chí ít thì số đào hoa của cậu cũng đã bắt đầu "nở bông" rồi.

Đan Nhất có một thói quen, đó là lên ‘Baidu8 biết ’. Cậu thường xuyên sử dụng những kiến thức về lĩnh vực nghệ thuật của mình để giải đáp các thắc mắc về một số vấn đề liên quan nghệ thuật của người khác trên mạng.

Hôm nay cậu cũng đăng nhập vào tài khoản baidu như thường lệ, chính là cái ‘Hãy cho tôi một ly nước quên tình’ ấy, thì thấy phía trên bên phải trang web hiển hiện dòng chữ ‘Có 1 tin nhắn mới’, nhấn vào xem, không ngờ là từ một người lạ có tên ‘Đổi tôi một đời nước mắt không rơi’ gởi tin cho cậu.

Sự thực là chỉ vừa nhìn thấy tên tài khoản đó thôi, trong người cậu chợt như có một luồng điện giật chạy dọc khắp sống lưng. Chính là cái cảm giác khi gặp được ‘chân mệnh’ của chính mình í. Thế nên, cậu liền luống cuống vội vã mở tin nhắn ra xem.

Bức thư đó được viết như sau:

" Đan Nhất

Tôi biết cậu là Đan Nhất!

Tôi đã chú ý đến cậu từ rất lâu rồi!

Nhưng cậu không biết tôi là ai!

Tôi vẫn sẽ mãi chú ý đến cậu!!! Sẽ mãi chú ý đến!!!

Cậu mãi mãi sẽ không biết được tôi đã chú ý đến cậu như thế nào mỗi ngày!

Laptop của cậu hiện trong tay tôi!

Mấy bức ảnh bí mật kia của cậu tôi cũng đã xem qua hết!

Tôi nói cậu biết! Tất cả mọi thứ về cậu, tôi đều biết rõ!

Cậu đã một mình lẻ bóng lâu rồi phải không nào?!

Tôi ở đây nguyền rủa cậu!

Yêu thương mãi mãi sẽ không bao giờ đến bên cạnh cậu!

Cậu là cái đồ đại biến thái!!!"

— LÀ THƯ TÌNH!!! ( = = +)

Suýt chút nữa là Đan Nhất rống lên khóc bù lu bù loa. Trời ơi là thư tình đó! Từ sau khi bị cô bạn gái đầu tiên mắng ‘đồ biến thái chết tiệt’ đến tận bây giờ cậu vẫn kiếm được ai để thoát khỏi cảnh chăn đơn gối chiếc, không được người khác tỏ tình, cũng như không nhận được bất kì lá thư tình nào!

Nhưng ngay ngày đầu tiên có lại laptop, cậu, đã bắt đầu chuyển vận đào hoa rồi sao?

"Đan Nhất!

Tôi biết cậu là Đan Nhất!"

Xem kìa, người ta đã phí công tổn sức đến như thể để dò hỏi cho bằng được tên tài khoản của cậu đấy!

"Tôi đã chú ý đến cậu rất lâu rồi!

Nhưng cậu không biết tôi là ai!"

Haiz, thật xin lỗi, cậu đã quá tập trung vào nghệ thuật hành vi rồi, không chú ý đến ánh mắt rực lửa tình yêu ở xung quanh cậu.

"Tôi vẫn sẽ mãi chú ý đến cậu!!! Sẽ mãi chú ý đến!!!

Cậu mãi mãi sẽ không biết được tôi đã chú ý đến cậu như thế nào mỗi ngày!

Cậu gần như có thể tưởng tượng ra hình ảnh kẻ si tình ấy miệng cắn chặt khăn tay, ánh mắt mê đắm nhìn cậu như thế nào!

"Laptop của cậu hiện trong tay tôi!

Mấy bức ảnh bí mật kia của cậu, tôi cũng đã xem qua!"

Cái người… cái người si tình quá đi mất! Không ngờ đem lòng yêu cậu sâu nặng đến nỗi đi thu thập hết tất cả mọi thứ về cậu! Còn rất nghiêm túc cẩn thận xem hết mọi tấm ảnh của cậu nữa chứ!

"Tôi nói cậu biết! Tất cả mọi thứ về cậu, tôi đều biết rõ!"

Ừm, có lẽ trong tay người ấy đã có tất cả mọi tư liệu về cậu rồi chăng?!

"Cậu đã một mình lẻ bóng lâu rồi phải không?!

Tôi ở đây nguyền rủa cậu!

Yêu thương mãi mãi sẽ không bao giờ đến bên cạnh cậu!

Cậu là cái đồ đại biến thái!!!"

Ha ha ha, chẳng lẽ người ấy cho rằng Đan Nhất cậu là một kẻ ngu ngốc hay sao? Câu nói đó, những lời rõ ràng đến thế kia! Rõ rành rành là những câu nũng nịu hờn dỗi của một đứa trẻ không đạt được tình yêu!

Khi gõ những dòng này, người ấy nhất định là vừa chu đôi môi nhỏ xinh vừa e thẹn gõ bàn phím, khát khao muốn có nhưng lại không dám thừa nhận tình ý của mình! Nhưng đến cuối cùng cũng vẫn âm thầm làm một động tác. Chữ đầu hàng của ba dòng cuối ghép lại với nhau, vừa khéo xếp thành câu:

"TÔI YÊU CẬU!!!"

Không những thế, người ấy còn cố tình đi đăng ký tên tài khoản tương xứng với cái của cậu để làm thành tài khoản tình nhân — ‘Đổi tôi một đời nước mắt không rơi’!

Thật là một đứa trẻ e thẹn đáng yêu quá đi!

Đan Nhất không do dự, đôi tay lướt nhanh trên bàn phím laptop, nháy mắt gõ xong một tin nhắn, gởi đến ‘Đổi tôi một đời nước mắt không rơi’.

Cái tin nhắn diễn đàn đó được ghi như sau:

"Tôi cũng thích cậu, chúng ta quen nhau đi!"

~~**~~

Khi Lữ Vệ Quốc nhận được tin nhắn có nội dung là "Tôi cũng thích cậu, chúng ta quen nhau đi!", phản ứng đầu tiên của anh là muốn ném laptop xuống bồn cầu xông nước quách cho rồi, đương nhiên đến cuối cùng anh không làm thế .

Anh hoàn toàn không hiểu tại sao một bức thư hăm dọa khí thế hùng hồn lại bị Đan Nhất hiểu lầm thành một bức thư tình ngôn từ khẩn thiết. Chẳng lẽ cậu ấy quá thiếu thốn yêu thương? Dẫn đến trung khu thần kinh xuất hiện vấn đề? Hay là do không có bạn gái để phát tiết trong một thời gian dài nên tinh trùng xông lên não rồi? — Hay do chủ đề của lần nghệ thuật hành vi này là ‘Dùng thái độ của công tử đào hoa cười ngạo tình trường để từ đó thể hiện con người chỉ đang theo đuổi dục vọng thân xác ngắn ngủi chứ không chú trọng đến giao hòa nội tâm’?

Anh thực sự không hiểu Đan Nhất đang nghĩ cái quái gì trong đầu, mà ngặt nỗi Vệ Quốc lại không muốn muối mặt xuống nước để trả lời cậu ta rằng "Lạy cậu, tôi viết thư hăm dọa chứ không phải thư tình!" (Nếu vậy thì chẳng khác nào thừa nhận bản thân gặp trở ngại trong việc biểu đạt ngôn từ). Hết cách, Vệ Quốc chỉ còn nước đi một bước tính một bước, gởi tin nhắn trả lời Đan Nhất.

" Được… Chúng ta quen nhau vậy…………………………"

Những dấu ba chấm ở cuối chính là biểu hiện cho nội tâm thấp thỏm do dự hoài nghi lo âu bất an buồn bực của Vệ Quốc.

Nhưng những dấu đó trong mắt Đan Nhất lại trở thành cách biểu đạt tâm trạng đáng yêu, hưng phấn xen lẫn sợ hãi, "tình trong như đã, mặt ngoài còn e" của đối phương.

Vậy là mối quan hệ tình nhân trên mạng của cả hai đã được thành lập như vậy đấy.

Sự việc này đã tác động mạnh mẽ đến tiến triển của câu chuyện, đồng thời gầy dựng nền tảng vững chắc cho mối quan hệ thân mật của cả hai sau này, mang đầy ý nghĩa vượt thời đại.