Những lúc tĩnh lặng
Tôi lại cảm thấy
Khát vọng của nó dâng cao
Ngập tràn linh hồn tôi
Cuốn theo từng lớp lớp phong ba
Khi tự do tự tại rảo bước
Tôi cũng có thể nhận thấy
Cơn xúc động bùng phát
Chảy tràn trong cơ thể tôi
Muốn guồng đôi chân
Cuồng nhiệt hối hả chạy
Những lúc say giấc nồng
Tôi cũng cảm thấy
Ý thức của nó
Trói buộc trong não tôi
Khiến giấc mộng thâu đêm mất ngủ
Ha, tôi biết rồi
Bao nhiêu năm qua
Chính nhờ sức mạnh thần kỳ đó
Nó khiến tay phải của tôi
Viết lên vô số bài thơ về người Di
Trong cơn buồn bã mơ màng.