Kỹ thuật viên an ninh hệ thống Phil Chartrukian chỉ định vào trong khu Mật mã một chút, vừa đủ thời gian để lấy một số giấy tờ anh quên từ hôm trước. Nhưng thực tế diễn ra không như vậy.
Sau khi băng qua sàn khu Mật mã và bước vào phòng An ninh Hệ thống, anh lập tức nhận ra có gì đó không ổn. Máy tính đầu cuối dùng để theo dõi hoạt động nội tại của TRANSLTR không có người trực và màn hình của nó bị tắt.
Chartrukian lên tiếng gọi. “Có ai không?”
Không có người trả lời. Căn phòng sạch trơn như thể đã nhiều giờ rồi không có ai ở đây.
Cho dù Chartrukian mới 23 tuổi và vẫn là tân binh trong đội An ninh Hệ thống, anh đã được huấn luyện chu đáo và biết rõ quy định: Luôn phải có một nhân viên An ninh Hệ thống trực bên trong khu Mật mã, nhất là vào thứ Bảy hàng tuần, khi không nhân viên giải mã nào có mặt.
Anh lập tức bật màn hình lên và quay sang nhìn bảng trực trên tường. “Đang là ca trực của ai nhỉ?” Anh hỏi thành tiếng, liếc nhìn danh sách tên. Theo lịch, một cậu chàng lính mới tên là Seidenberg đáng lẽ đã phải bắt đầu 2 ca trực liên tục từ nửa đêm hôm trước. Chartrukian đưa mắt nhìn quanh căn phòng vắng tanh và cau mày. “Vậy thì cậu ta đang ở chỗ khỉ nào thế?”
Trong lúc dõi theo màn hình khởi động, Chartrukian tự hỏi liệu Strathmore có biết phòng An ninh Hệ thống đang không có người trực hay không. Trên đường đi vào, anh đã để ý thấy các rèm che phòng làm việc của Strathmore đều được kéo xuống, nghĩa là sếp đang có mặt - chẳng phải chuyện gì bất thường cả. Strathmore, dù chính ông đã yêu cầu các nhân viên giải mã của mình phải nghỉ thứ Bảy, dường như làm việc cả 365 ngày một năm.
Có một điều Chartrukian biết chắc chắn - nếu Strathmore phát hiện ra phòng An ninh hệ thống không có ai trực, cậu chàng lính mới kia sẽ mất việc. Chartrukian nhìn xuống điện thoại, tự hỏi liệu mình có nên gọi cậu kỹ thuật viên trẻ kia và cứu nguy cho cậu ta hay không. Có một luật bất thành văn trong nhóm An ninh Hệ thống là họ cần trông chừng và hỗ trợ lẫn nhau. Tại ban Mật mã, các nhân viên An ninh Hệ thống chỉ
là những công dân hạng hai, luôn ở thế xung khắc với các chủ nhân thực sự của nơi này. Việc các nhân viên giải mã cai quản cơ sở trị giá hàng tỷ đô la này chẳng phải điều gì bí mật, các nhân viên An ninh Hệ thống được chấp nhận chỉ vì họ giúp những món đồ chơi vận hành trôi chảy.
Chartrukian quyết định cầm điện thoại lên. Nhưng ống nghe chưa kịp áp vào tai. Anh dừng sững lại, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình lúc này đã bật lên trước mặt mình. Như thể trong một đoạn phim quay chậm, anh đặt ống nghe điện thoại xuống và nhìn chằm chằm, miệng há hốc ra kinh ngạc.
Trong 8 tháng làm nhân viên An ninh Hệ thống, Phil Chartrukian chưa từng thấy Màn hình Chạy của TRANSLTR hiển thị gì khác hai số 0 ở trường giờ. Hôm nay là lần đầu tiên.
THỜI GIAN TRÔI QUA: 15 : 17 : 21
“15 giờ và 17 phút?” Anh nghẹn thở. “Không thể nào!”
Anh khởi động lại màn hình, cầu nguyện rằng lúc trước nó đã không cập nhật chính xác. Nhưng khi màn hình mở trở lại, trông nó vẫn thế.
Chartrukian cảm thấy lạnh toát người. Các nhân viên An ninh Hệ thống của ban Mật mã chỉ có một trách nhiệm: Giữ cho TRANSLTR “sạch” - không bị nhiễm virus.
Chartrukian biết một cuộc giải mã kéo dài 15 giờ chỉ có thể có một ý nghĩa - nhiễm virus. Một tập dữ liệu không sạch đã lọt vào trong TRANSLTR và đang làm hỏng phần lập trình. Ngay lập tức, những gì anh được đào tạo nhập cuộc, chuyện phòng An ninh Hệ thống không có ai trực hay màn hình bị tắt không còn quan trọng nữa. Anh tập trung vào vấn đề đang hiện hữu - TRANSLTR - và nhanh chóng gọi ra danh sách tất cả các tập tin đã được đưa vào TRANSLTR trong 48 giờ vừa qua. Rồi anh ta bắt đầu xem xét danh sách.
Có một tập tin nhiễm virus đã lọt vào chăng? Anh tự hỏi. Có thể nào các bộ lọc an ninh đã bỏ sót điều gì đó?
Như một biện pháp phòng ngừa, tất cả các tập tin đưa vào TRANSLTR buộc phải đi qua thứ được gọi là Găng tay - một chuỗi các cổng vòng, bộ lọc packet mạnh mẽ và các chương trình loại virus chuyên quét các tập tin đầu vào để tìm ra các virus máy tính cũng như các trình con nguy hiểm tiềm tàng. Các tập tin chứa đựng chương trình mà Găng tay “không biết” lập tức bị loại ra. Chúng sẽ cần phải được kiểm tra thủ công.
Thỉnh thoảng, Găng tay loại ra những tập tin hoàn toàn vô hại trên cơ sở chúng chứa đựng các đoạn chương trình mà các bộ lọc chưa từng thấy trước đó. Trong trường hợp ấy, bộ phận An ninh Hệ thống thực hiện một cuộc kiểm tra thủ công tỉ mỉ, và chỉ khi đã xác nhận rằng tập tin là sạch, họ mới bỏ qua Găng tay và chuyển tập tin vào TRANSLTR.
Các virus máy tính cũng đa dạng giống các virus gây bệnh cho người. Như các đồng nghiệp sinh học của chúng, virus máy tính có một mục tiêu - gắn bản thân chúng vào một hệ thống chủ và nhân lên. Trong trường hợp này, hệ thống chủ là TRANSLTR.
Chartrukian thấy kinh ngạc về việc NSA trước giờ chưa có vấn đề nào với các virus. Găng tay là một cảnh binh mạnh mẽ, nhưng nói gì thì nói, NSA chẳng khác gì một sinh vật ăn tạp ở tầng đáy, hút vào một lượng thông tin số khổng lồ từ các hệ thống trên khắp thế giới. Đánh xoáy dữ liệu khá giống quan hệ tình dục bừa bãi, dù có phòng bị hay không, sớm muộn gì bạn cũng dính phải thứ gì đó.
Chartrukian đã kiểm tra xong danh sách tập dữ liệu trước mắt mình. Lúc này, anh còn bối rối hơn cả lúc trước. Tất cả các tập dữ liệu đều đã được kiểm tra. Găng tay đã không phát hiện ra điều gì khác thường, nghĩa là tập dữ liệu đang ở trong TRANSLTR hoàn toàn sạch.
“Vậy thì cái khỉ gió gì lại tốn nhiều thời gian đến thế chứ?” Anh lên tiếng hỏi căn phòng vắng tanh. Chartrukian cảm thấy bản thân mình bắt đầu vã mồ hôi. Anh tự hỏi liệu có nên đi quấy quả Strathmore bằng tin tức này không.
“Một trình thăm dò virus,” Chartrukian quả quyết nói, cố trấn tĩnh bản thân. “Mình cần chạy một trình thăm dò virus.”
Chartrukian biết kiểu gì một trình thăm dò virus cũng sẽ là điều đầu tiên mà Strathmore yêu cầu. Đưa mắt nhìn ra ngoài mặt sàn vắng lặng của khu Mật mã, Chartrukian đi tới quyết định. Anh mở phần mềm thăm dò virus và khởi động nó. Quá trình chạy sẽ mất khoảng 15 phút.
“Hãy quay về sạch sẽ,” anh ta lẩm bẩm. “Sạch tinh tươm vào. Hãy bảo Bố là không có gì cả.”
Nhưng Chartrukian cảm thấy chuyện này không thể nào “không có gì cả”. Bản năng mách bảo anh có chuyện vô cùng bất thường đang diễn ra bên trong con quái vật giải mã khổng lồ.