N
gay tại đây?” anh nhại lại, giọng anh đứt đoạn trong sự ngạc nhiên. “Ngay lúc này?”
Susanna không thể nhịn cười. Cô vui khi thấy anh mất cảnh giác, làm khuây khỏa sự ưu phiền trong giọng nói của anh. “Anh có thể làm dưới nước, phải không?”
Anh điếng người, gật đầu. “Phải.” “Trừ phi anh phản đối.” Anh lắc đầu, cũng trong trạng thái điếng người. “Không.” “Tốt.”
Anh cần cô ngay lúc này. Anh cần biết ai đó có thể nhìn ra những điểm yếu của anh, những thói xấu của anh nhưng vẫn thấy anh không chỉ hấp dẫn mà còn đáng được coi trọng và khỏe mạnh. Cô cảm thấy mình yếu mềm, cô không thể từ chối anh như cô đã quả quyết. Đó vốn là một sự thật đơn giản.
Hơn nữa, cô cũng cần anh.
“Đừng tỏ ra kinh ngạc,” cô trêu chọc. “Em muốn anh, Bram. Mọi lúc. Khi đến với anh, bà cô cởi mở này chỉ đang sôi sục với sự đê mê.” Cô hôn anh.
“Anh biết,” anh nói một cách ngưỡng mộ. “Anh biết. Ngạc nhiên là em đã lắng nghe.”
Cô bắt đầu di chuyển đôi bàn tay khắp cánh tay cơ bắp, to lớn của anh, lần theo từng đường gân, thớ thịt. Sau đó, lướt lên vai anh và xuống khuôn ngực rắn chắc.
“Chúa ơi.” Anh đè nén một tiếng rên rỉ. “Em không thể hôn anh khi em làm thế ư?”
Susanna chắc chắn rằng hai gò má của cô ửng hồng trong bóng tối, rất nhanh chóng và dữ dội.