“Đừng để trở ngại cản đường. Hãy để mơ ước dẫn lối.”
- Ralph Waldo Emmerson
Tôi gặp bác William G. Stiles khi đang trên một chuyến tàu đến Chicago. Hôm đó, tôi ngồi một mình ở hàng ghế đầu và suy nghĩ miên man. Chợt có tiếng cười nói vang lên ở phía cuối toa, tôi ngoái nhìn ra phía sau và thấy một người đàn ông đứng tuổi đang chơi đùa với những đứa trẻ. Hình như bác ấy đang kể với lũ trẻ về những chuyến đi của mình. Tụi nhỏ vây quanh bác ấy và háo hức chờ được nghe câu chuyện tiếp theo. Tôi mỉm cười và vô tình chạm ánh mắt với bác. Bác nhìn tôi rồi cũng mỉm cười và hỏi tôi bằng giọng trầm ấm:
- Chào cháu. Cháu xuống đâu thế?
- Cháu xuống Colorado ạ. - Tôi trả lời.
- Ồ! Vậy là bác đi xa hơn cháu đấy! - Bác ấy nói với vẻ ngạc nhiên.
Bác ấy đứng dậy tiến về phía tôi và xin phép ngồi bên cạnh trò chuyện với tôi một chút. Khi nghe bác ấy giới thiệu, tôi được biết bác tên là William G. Stiles. Khi quan sát và trò chuyện với bác Stiles nhiều hơn, tôi cảm thấy bác giống như một quyển bách khoa toàn thư sống. Bác Stiles sẵn sàng chia sẻ kiến thức của mình với tất cả mọi người. Bác có mái tóc xoăn màu nâu và đội một chiếc mũ thủy thủ màu xanh đã sờn cũ. Trong suốt hành trình của mình, tôi không thấy bác bỏ mũ ra lần nào. Tôi đoán có lẽ chiếc mũ ấy gắn với một kỷ niệm đặc biệt quan trọng với bác.
Bác Stiles luôn ngậm một chiếc tẩu. Những thăng trầm của cuộc đời in hằn trên gương mặt bác tựa như những con sóng xô trên mặt biển. Hành lý của bác Stiles là tất cả những gì bác có thể mang theo. Bác Stiles xách một chiếc túi to, bên trong có nhiều món đồ nhỏ. Đối với người giàu trí tưởng tượng như tôi, chiếc túi của bác như chứa đựng cả một thế giới bí ẩn. Ở thắt lưng, bác Stiles đeo một cái túi nhỏ khác có in chữ “Rossignol” phía trước. Bác nói mình cất những vật dụng thiết yếu trong túi nhỏ đó để có thể nhanh chóng lấy ra sử dụng khi cần.
Bác Stiles kể với tôi về những chuyến đi thú vị của mình và nói rằng chính những chuyến đi đó đã mang lại cho bác vốn sống phong phú. Giờ tôi đã hiểu vì sao bác có kiến thức sâu rộng và đa dạng đến vậy.
Bác Stiles kể:
- Bác lớn lên ở một thị trấn nhỏ ven biển. Khi còn nhỏ, bác luôn tự hỏi có thế giới nào tồn tại bên kia đại dương hay không. Thôi thúc muốn tìm câu trả lời cho câu hỏi đó khiến bác mơ ước sau này trở thành thủy thủ. Bác mơ mình được căng buồm ra khơi và khám phá những thế giới mới. Thế nhưng không lâu sau, chiến tranh nổ ra và bác phải thực hiện ước mơ của mình theo cách khác. Bác đăng ký vào thủy quân. Những ngày tháng làm thủy thủ hết sức gian khổ. Nhiều đồng đội của bác đã hy sinh. Chiếc mũ này chính là kỷ vật một đồng đội cũ để lại cho bác. Chiếc mũ nhắc bác nhớ đến giá trị của sự sống, cháu ạ.
Bác Stiles ngừng một lúc. Tôi im lặng nhìn bác Stiles. Gương mặt bác trở nên đăm chiêu và đôi mắt bác thoáng buồn. Trước đây, tôi chỉ biết đến sự khốc liệt của chiến tranh qua sách vở, tranh ảnh và các bộ phim tài liệu. Nhưng giờ đây, bên cạnh tôi là một nhân chứng lịch sử của chiến tranh. Tôi bỗng thấy mình thật nhỏ bé.
Bác Stiles nói tiếp:
- Rồi chiến tranh kết thúc. Bác tiếp tục hành trình khám phá những vùng đất mới trên thế giới bằng cách làm hoa tiêu cho những chuyến tàu buôn. Bác thật sự yêu thích công việc này và đã làm được mấy chục năm rồi. Cuộc sống là vậy đấy cháu. Thế ước mơ của cháu là gì?
- Cháu không biết mình có mơ ước gì nữa. - Tôi lí nhí trả lời.
- Ồ, không sao đâu. Cháu còn nhiều thời gian để làm bất cứ điều gì cháu muốn mà. - Bác Stiles vỗ vai tôi rồi cười lớn.
Tôi nhìn bác Stiles và biết ơn bác vô cùng. Bác Stiles là người đầu tiên động viên tôi như vậy. Hôm qua, tôi đã thua trong trận chung kết võ thuật toàn trường. Kết quả đó khiến tôi thấy thất vọng về bản thân và nghi ngờ khả năng của mình. Thế nhưng bác Stiles giúp tôi hiểu mình có thể làm được mọi việc miễn là không từ bỏ và luôn nỗ lực hết mình.
Bác Stiles là người thú vị nhất tôi từng gặp. Hành trình tôi đến Colorado hôm đó cũng chính là hành trình tôi khám phá sức mạnh bản thân nhờ lời khuyên của một người thầy đặc biệt là bác Stiles. Dù sau đó không còn gặp lại bác Stiles lần nào nữa, nhưng tôi tin bằng những câu chuyện và vốn sống của mình, bác sẽ tiếp tục giúp đỡ được nhiều người như cách bác đã làm thay đổi cuộc đời tôi theo hướng tốt đẹp hơn.